Văn hoá | Tin mới nhất

“Seiza” (正座) có phải là kiểu ngồi truyền thống của Nhật Bản không?

Kiểu ngồi quỳ trên đầu gối và giữ thẳng lưng được gọi là “seiza” (正座). Trong thời kỳ Edo (1603-1868) của Nhật Bản, khi gặp tướng quân, các võ sĩ sẽ thể hiện lòng trung thành của mình bằng cách ngồi quỳ thẳng lưng. Thậm chí ngày nay, “seiza” vẫn được coi là cách ngồi chính thức trong những bộ môn văn hóa truyền thống của Nhật Bản như trà đạo, cắm hoa, thư pháp, ngay cả trong đời sống hàng ngày thì ngồi “seiza” cũng là quy tắc khi gặp gỡ người trên trong những căn phòng kiểu Nhật. Tuy nhiên, “seiza” chỉ mới trở nên phổ biến ở...

04/05/2024
  • Cuộc thi viết cảm nghĩ về tác phẩm Manga

    05/04/2023
    Tác phẩm Manga kể về cuộc đời của Hirooka Asako - nữ doanh nhân đã sáng lập công ty bảo hiểm “Daido Life” đã được dịch sang tiếng Việt và xuất bản ở Việt Nam. Các bạn hãy đọc truyện tranh và viết cảm nghĩ về tác phẩm trong khoảng 1 trang A4 nhé. Những bạn đạt giải cao sẽ nhận được tiền thưởng và tất cả các bạn tham gia đều nhận được phiếu quà tặng điện tử. Cuộc thi đã nhận được 655 bài dự thi từ Việt Nam và Nhật Bản. Sau quá trình chấm điểm kỹ lưỡng, Ban tổ chức đã chọn ra 12 người chiến thắng và lễ trao giải đã được tổ chức vào tháng 11 năm 2023. Để biết thêm thông tin chi tiết, bạn hãy tham khảo bài viết này. Nữ doanh nhân sáng lập công ty bảo hiểm nhân thọ Đây là truyện tranh kể về cuộc đời của Hirooka Asako (1849~1919) - nữ doanh nhân người Nhật trong thế kỷ 19. 174 năm trước đây, Asako được sinh ra trong một gia đình thương gia giàu có. Bà được gả vào một gia đình thương gia lớn. Gia đình chồng bà có mô hình kinh doanh giống ngân hàng ngày nay nhưng ngay sau khi làm dâu, một cuộc cách mạng đã nổ ra khiến tình hình kinh tế thay đổi lớn, gia đình chồng bà cũng gặp khó khăn. Trong lúc đó, Asako đã giúp gia đình xoay chuyển tình thế thông qua nhiều hoạt động lớn. Bà thành lập ngân hàng mới, bắt đầu kinh doanh than đá, xây dựng trường đại học đầu tiên dành cho nữ giới, thành lập công ty bảo hiểm nhân thọ. Vào thời đại “đàn ông đi làm, đàn bà ở nhà nội trợ và nuôi con”, nữ doanh nhân Asako đã rất nỗ lực và đạt được nhiều thành tựu trong kinh doanh. Cuốn truyện tranh này giới thiệu cuộc đời của bà một cách rất sinh động. Về Daido Life Trái: Hirooka Asako, Phải: Trụ sở chính của Daido Life Daido Life là công ty bảo hiểm nhân thọ do bà Asako sáng lập với lịch sử hình thành 120 năm. Ngoài việc cung cấp dịch vụ bảo hiểm cho các công ty vừa và nhỏ, Daido Life còn hỗ trợ giải quyết nhiều vấn đề mà các doanh nghiệp gặp phải trong kinh doanh. Cuộc thi viết cảm nghĩ Đối tượng tham gia Người có tiếng mẹ đẻ là tiếng Việt (Người Việt đang sống ở Việt Nam và Nhật Bản đều có thể tham gia) Truyện tranh Tác phẩm HIROOKA ASAKO(Shogakukan Educational Manga Character Museum) Bản tiếng Việt※ Bạn có thể đọc miễn phí bản điện tử (tiếng Việt) tại đây Hình thức bài dự thi Bài dự thi viết bằng tiếng Việt hoặc tiếng Nhật.・ Tiếng Việt: Khoảng 1 trang A4 (500~700 chữ)・ Tiếng Nhật: Khoảng 1 trang A4 (1000~1400 chữ)Mẫu bài dự thi - Tải về※ Bạn có thể sử dụng mẫu bài dự thi và viết cảm nghĩ bằng máy tính, điện thoại hoặc viết tay.Mẫu bài nêu cảm nghĩ và bí quyết viết bài Hình thức dự thi ・ Nếu bạn dự thi thông qua trường học, trung tâm tiếng Nhật, nghiệp đoàn v.v, hãy nộp bài dự thi cho giáo viên.・ Nếu bạn tự đăng ký dự thi, hãy gửi bài dự thi về email dưới đây.kokoro.vj.2022@gmail.com Thời hạn nhận bài Ngày 30 tháng 6 năm 2023 Xét duyệt bài dự thi ・ Những người có liên quan đến công ty Daido Life và văn phòng phụ trách tổ chức cuộc thi (người Việt, người Nhật) sẽ đánh giá các tiêu chí như "bạn có hiểu chính xác nội dung tác phẩm không", "bạn có thể bày tỏ suy nghĩ và cảm xúc của mình một cách rõ ràng không" v.v.・ Giải thưởng sẽ được trao vào mùa thu năm 2023. Cơ cấu giải thưởng
  • Việt Nam Ok, Nhật Bản Dame_Vol 35: Trả lời “はい”-“Vâng” chỉ một lần duy nhất

    28/03/2023
    Khi bạn được sếp hướng dẫn tại nơi làm việc, thông thường ở Việt Nam có thể bạn sẽ trả lời "vâng, vâng, vâng". Ngoài ra, một số bạn hay ưu tiên ghế phụ lái trên xe hơi cho người có địa vị cao hơn, hay người lớn tuổi nhất trong gia đình. Tuy nhiên, nếu bạn làm những điều tương tự ở Nhật Bản thì như thế nào??? Nói “はい”-“Vâng” ba lần liên tiếp là khiếm nhã Hãy tưởng tượng một tình huống mà bạn nhận được hướng dẫn công việc từ sếp của mình. Ở Việt Nam, khi bạn được hướng dẫn một số công việc, bạn sẽ nói "vâng, vâng, vâng" hoặc "ok, ok, ok". Đây là một cách trả lời khá phổ biến ở Việt Nam và là một cách lịch sự để nói rằng bạn đã hiểu rõ hướng dẫn. Tuy nhiên, ở Nhật Bản, nếu bạn nói“はい”-“Vâng”hai hoặc ba lần liên tiếp, người khác sẽ không có thiện cảm với bạn. Khi nhận được chỉ thị, yêu cầu, giải trình từ cấp trên hoặc khách hàng, chỉ trả lời "có" một lần. Nếu bạn nhìn vào mặt ai đó và nói "có" chỉ một lần, điều đó có nghĩa là "Tôi hiểu (hướng dẫn hoặc lời giải thích của bạn)." Hãy ghi nhớ điều này khi làm việc tại Nhật Bản. Ngay cả khi bạn không nói chuyện với sếp của mình, bạn cũng không nên nói "vâng, vâng, vâng" ở Nhật Bản. Một giáo viên người Nhật nói với tôi rằng khi người Nhật nói "Có" hoặc "OK", họ chỉ nói một lần. Nếu bạn trả lời "Vâng, vâng", có vẻ như bạn sẽ bị hiểu lầm là "Bạn đang xem thường đối phương", "Bạn không có ý muốn nghe", hoặc "Đối phương đang làm bạn phiền". Do đó, việc trả lời “vâng, vâng” hoặc “vâng, vâng, vâng” là bất lịch sự, không chỉ khi giao tiếp với sếp mà còn khi nhận đơn đặt hàng từ khách hàng tại nhà hàng nơi bạn làm việc bán thời gian. Hãy cẩn thận, vì khách hàng có thể cực kỳ khó chịu. Cầm bát trên tay khi ăn Ở Việt Nam, có người đôi khi đặt bát trên bàn và ăn bằng thìa. Ngay cả khi bạn sử dụng đũa, việc đặt bát lên bàn và ăn cũng đôi khi không có vấn đề gì to tát lắm. Tuy nhiên, trong văn hóa Nhật Bản, ăn bằng đũa hoặc thìa khi bát đang ở trên bàn được coi là thô lỗ. Ở Nhật Bản, tốt hơn là bạn nên nhấc nhẹ bát bằng một tay và đưa nó lại gần miệng trước khi ăn bằng đũa hoặc thìa. Tuy nhiên, với những chiếc đĩa lớn, bạn không cần phải nhấc bằng một tay và có thể để trên bàn để ăn. Tôi không biết điều này cho đến khi con gái tôi, đang học tiểu học ở Nhật Bản, nói với tôi về phong trào “ba không” trong bữa trưa ở trường.“Ba không” là: 1. Không làm đổ thức ăn ra bàn, 2. Không để thừa thức ăn và 3. Không ăn bằng bát trên bàn. Đối với người Nhật, úp mặt vào bàn ăn có thể được coi là cách ăn như thú cưng. Ngoài ra, bưng bát hay bát trà trong trà đạo còn thể hiện lòng biết ơn đối với những người nông dân. Hãy ghi nhớ điều này nếu con bạn đi học ở Nhật Bản hoặc có dịp ăn uống với các đồng nghiệp Nhật Bản tại nơi làm việc. Trên ô tô, người có địa vị cao hơn ngồi ở vị trí nào? Khi ngồi trên ô tô ở Nhật, cách sắp xếp vị trí ngồi trên xe theo thứ tự địa vị có vẻ khác với ở Việt Nam. Tại Việt Nam, ghế cạnh tài xế (ghế phụ) được coi là ghế ưu tiên dành cho gia đình, bạn bè thân thiết. Ví dụ, khi gia đình tôi lên xe, bố tôi luôn ngồi bên cạnh (ghế phụ), còn mẹ, vợ và con tôi ngồi ở ghế sau. Lý do của sự sắp xếp này rất đơn giản: bố tôi là anh cả trong nhà nên bố ngồi ở ghế tốt nhất (ghế hành khách có tầm nhìn rộng). Đây có lẽ là quy tắc phổ biến trong nhiều hộ gia đình Việt Nam. Tuy nhiên, các quy tắc sắp xếp vị trí trên xe ở Nhật Bản khá khác biệt. Tại buổi lễ tốt nghiệp, tôi và bạn tôi đã lái xe đến đón giáo viên người Nhật của chúng tôi. Bạn tôi lái xe và tôi ngồi ghế phụ. Khi đến nhà thầy, tôi xuống xe để thầy ngồi ghế phụ, còn tôi đi vòng ra ghế sau. Tôi nghĩ đó là một dấu hiệu của sự tôn trọng đối với giáo viên của tôi. Thầy giáo có vẻ hơi bối rối, nhưng không nói gì. Sau khi sự kiện kết thúc, thầy giáo đã cho chúng tôi đã nghe được một sự khác biệt thú vị về điều này. Ở Nhật Bản, người cao tuổi và khách hàng thường ngồi ở ghế sau. Ví dụ: Nếu bạn, sếp và khách hàng của bạn đi bằng taxi, theo thông lệ, họ sẽ ngồi ở ghế sau và bạn ngồi ở ghế hành khách phía trước. Các bạn đang đi làm tại Nhật Bản chú ý điều này nhé.
  • Những quy tắc ứng xử cơ bản dành cho người mới đi làm_02

    10/02/2023
    Sau khi kết thúc quá trình đi tìm việc, những bạn bắt đầu đi làm hoặc mới đi làm chưa lâu hãy tích lũy thêm cho bản thân những quy tắc ứng xử cơ bản ở Nhật nhé. Nối tiếp các nội dung về “Cách nhận điện thoại", “Cách mời khách uống trà", “Hou - Ren - Sou” trong bài viết Những quy tắc ứng xử cơ bản dành cho người mới đi làm_01, trong bài viết này chúng mình sẽ giới thiệu về “Những quy tắc cơ bản khi viết email”, “Những điểm chú ý trong cách dùng kính ngữ”. Những quy tắc cơ bản khi viết email Chắc hẳn các bạn du học sinh đã từng trao đổi thông tin qua email với các thầy cô giáo trong trường rồi nhỉ? Trong số những email như vậy, có một số email là thông báo từ nhà trường nên không cần phản hồi. Thế nhưng, khi nhận email liên quan tới công việc, dù là email trong nội bộ công ty hay email từ những người bên ngoài công ty, các bạn đều phải trả lời những email đó. Bạn hãy chú ý tới 5 điểm sau đây nhé. Nghĩ thật kỹ tiêu đề email Tiêu đề email có vai trò thông báo nội dung và độ quan trọng của email Người nhận email sẽ nhìn vào tiêu đề email đầu tiên. Vì vậy, người gửi email cần phải viết tiêu đề email sao cho người nhận chỉ cần nhìn vào là hiểu được email đó chứa nội dung gì. Nếu bạn viết tiêu đề email như thế này, chỉ cần đọc tiêu đề là người nhận có thể hiểu đại khái nội dung trong email. 「御社訪問の日程について」 (Về thời gian đến thăm Quý công ty) 「〇〇記念式典の準備会合について」 (Về cuộc họp chuẩn bị cho lễ kỷ niệm 〇〇) 「御社ビル清掃サービスの契約更新のお願い」 (Yêu cầu gia hạn hợp đồng dịch vụ dọn dẹp tòa nhà của Quý công ty) Người bận rộn sẽ đọc email quan trọng trước Nhiều người nhận được vài chục email trong 1 ngày. Khi bạn gửi email cho những người như vậy, tiêu đề email lại càng quan trọng hơn. Họ thường nhìn tiêu đề email và đọc những email quan trọng trước, những email mà họ không rõ nội dung thì họ sẽ để lại sau (có những lúc là vài ngày sau). Thêm tên công ty mình Khi viết tiêu đề email, nếu bạn viết thêm tên công ty mình, đối phương sẽ càng dễ tưởng tượng nội dung trong email hơn. Ngoài ra, khi tìm lại email cũng cực kỳ tiện. 「3日の打ち合わせ資料(森興産、ブイ・リン)」 (Tài liệu họp vào ngày 3 (Morikosan, Bùi Linh)) Nếu bạn viết như thế này, đối phương sẽ biết nội dung email cũng như người gửi email trong nháy mắt. Khi tìm lại những email cũ, bạn sẽ dễ dàng tìm thấy email nếu tiêu đề email bao gồm nội dung email và tên công ty - người gửi email. Phản hồi email trong vòng 24 tiếng Để công việc trôi chảy, mọi người thường xuyên liên lạc với nhau qua email. Khi đó, sau khi gửi email và chờ hơn 1 ngày cũng không thấy phản hồi, người gửi email sẽ cảm thấy lo lắng. Vì vậy, khi nhận được email, bạn hãy tập cho mình thói quen trả lời càng sớm càng tốt. Nếu hoàn cảnh không cho phép thì cũng hãy cố gắng trả lời email trong vòng 24 tiếng nhé. Vào thời điểm đó, nhiều người cảm thấy khó chịu nếu họ không nhận được hồi âm trong hơn một ngày sau khi gửi email. Vì vậy, hãy tập thói quen trả lời càng sớm càng tốt sau khi nhận được email. Vui lòng cố gắng trả lời trong vòng 24 giờ sau khi nhận được, ngay cả khi nó bị trì hoãn do hoàn cảnh. ・Khi bạn phản hồi nhanh, đối phương sẽ có ấn tượng tốt về bạn. Làm việc nhanh nhạy Làm được việc Có thể tin tưởng được ・Khi bạn phản hồi chậm, đối phương sẽ có xu hướng nghĩ về bạn như sau. Lo lắng về việc làm việc cùng người này Phản hồi chậm nên công việc không tiến triển thuận lợi Phần lớn là đối phương đợi câu trả lời của bạn để tiếp tục công việc (chuyển sang bước tiếp theo) nên khi bạn phản hồi chậm, bạn sẽ khiến đối phương gặp khó khăn. Nhiều công ty nghỉ vào thứ bảy, chủ nhật, ngày lễ. Nếu nhận được email vào thứ sáu thì bạn nên trả lời email chậm nhất là vào thứ hai tuần kế tiếp. Khi có việc gấp thì không chỉ liên lạc qua email Khi có sự cố, sai sót; khi lịch giao hàng bị đẩy nhanh, khi cần điều chỉnh kế hoạch gấp; v.v. bạn sẽ phải gửi email với những nội dung khẩn cấp. Thế nhưng, bạn không biết khi nào đối phương sẽ đọc email. Có những lúc đối phương để 2,3 ngày rồi mới đọc email. Trong trường hợp khẩn cấp, ngoài việc gửi email, hạn hãy nhanh chóng liên lạc với đối phương qua điện thoại, qua mạng xã hội để họ kiểm tra email ngay khi có thể. Và nếu mức độ khẩn cấp cực kỳ cao thì bạn nên gọi điện thoại ngay thay vì gửi email. Nhanh chóng gửi thư cảm ơn Khách hàng (đối tác) đã dành thời gian cho bạn nên sau khi họp với khách hàng, bạn hãy nhanh chóng viết “thư cảm ơn” nhé. Trong nội dung email cảm ơn, ngoài việc thể hiện lòng biết ơn, bạn hãy tóm tắt lại nội dung cuộc họp và những vấn đề sắp tới sẽ triển khai. Có như vậy, công việc sau đó sẽ trôi chảy hơn. Kiểm tra lỗi chính tả, file đính kèm trước khi gửi email Trước khi bấm nút gửi email, bạn hãy kiểm tra tiêu đề email, tên người nhận email, nội dung email có lỗi chính tả gì không. Nếu bạn viết sai tên người nhận, bạn sẽ thất lễ với họ. Ngoài ra, nếu trong nội dung thư có lỗi sai chính tả nghiêm trọng, điều này sẽ ảnh hưởng đến độ tin cậy của bạn. Ngoài ra, việc quên đính kèm file, đính kèm nhầm file cũng là một lỗi phổ biến. Trước khi bấm nút gửi thư, bạn hãy kiểm tra xem mình có đính kèm nhầm file không, nội dung trong file đính kèm đã đúng chưa. Làm như vậy, bạn sẽ không quên đính kèm file. Những điểm cần chú ý trong cách dùng kính ngữ Chủ động và tích cực chào hỏi Bước đầu tiên để xây dựng quan hệ tốt với những người làm việc cùng mình là chào hỏi. Lời chào đối với những người trong cùng công ty ・おはようございます。 ・お疲れ様です。 Lời chào đối với những người không cùng công ty ・お世話になります。 ・お世話になっております。 Bạn đừng quên chào hỏi mọi người nhé. Bài viết dưới đây sẽ giới thiệu kỹ hơn về các cách chào hỏi, bạn hãy tham khảo nhé. Tiếng Nhật dùng trong công việc Phản hồi và thể hiện sự đồng tình một cách phù hợp Không “うん” Khi nói chuyện với bạn bè người Nhật, chắc là mọi người thường trả lời là “うん”, “そうだね” v.v. Thế nhưng, khi nói chuyện với khách hàng hoặc những người lớn hơn, việc sử dụng “うん”, “そうだね” v.v. là một điều cấm kỵ. “うん”, “そうだね” v.v. là những cách trả lời dành cho người ngang hàng hoặc có vị thế thấp hơn mình. Nếu bạn trả lời khách hàng, sếp, các anh chị khác là “うん”, “そうだね” v.v. thì bạn sẽ thất lễ với họ. Chỉ “はい” 1 lần Đối với những cụm từ chỉ nói 1 lần mà bạn lại lặp lại 2 lần như “はい、はい”, “なるほど、なるほど” v.v., đối phương sẽ cảm thấy “không đúng mực” và có thể nghĩ bạn là “người cợt nhả” nên bạn hãy cẩn thận nhé. Cách trả lời khi đồng tình ・私もそう思います。 ・私もそのように思います。 ・私もそのように感じておりました。 ・おっしゃる通りです。 ・おっしゃる通りかと存じます。 Cách trả lời khi chấp nhận, đồng ý ・承知しました。 ・承知いたしました。 ・かしこまりました。 ・左様(さよう)でございます 。 Bạn hãy chọn cho mình cách nói phù hợp với ngữ cảnh giao tiếp và chú ý để không gây thất lễ nhé. Chọn kính ngữ phù hợp với chủ ngữ Kính ngữ trong tiếng Nhật bao gồm “từ ngữ lịch sự”, “tôn kính ngữ”, “khiêm nhường ngữ”. Đối với người nước ngoài, việc phân biệt rõ đâu là tôn kính ngữ, đâu là khiêm nhường ngữ là một việc khá khó. Tuy nhiên, nếu bạn biết phương pháp này, việc phân biệt sẽ đơn giản hơn. Đầu tiên, hãy nghĩ xem “Ai là người thực hiện hành động đó”, bạn sẽ biết chủ ngữ là ai. Sau khi xác định được chủ ngữ, bạn hãy áp dụng nguyên tắc này, việc nhầm lẫn kính ngữ sẽ giảm đáng kể. ・ Khi chủ ngữ là đối phương hoặc người khác (đa phần là người trên) → Tôn kính ngữ ・ Khi chủ ngữ là mình hoặc những người thân, cùng nhóm với mình → Khiêm nhường ngữ Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm các quy tắc quan trọng của kính ngữ và các ví dụ về những lỗi dễ mắc phải, hãy tham khảo bài viết này. Vượt qua “nỗi sợ kính ngữ”! Hãy nhớ kính ngữ như thế này! Ngoài ra, tần suất sử dụng những từ ngữ lịch sự như “〜です”, “〜ます” rất cao nên bạn hãy thường xuyên sử dụng để có thể nói quen miệng nhé. Tổng kết Trong bài viết này, chúng mình đã giới thiệu về những quy tắc ứng xử mà các bạn mới đi làm cần nhớ, đó là “Những quy tắc cơ bản khi viết email”, “Những điểm chú ý trong cách dùng kính ngữ”. 【Những quy tắc cơ bản khi viết email】 ・ Nghĩ thật kỹ tiêu đề email (Chọn tiêu đề email rõ ràng, dễ hiểu) ・ Phản hồi email trong vòng 24 tiếng ・ Khi có việc gấp thì không chỉ liên lạc qua email ・ Nhanh chóng gửi thư cảm ơn ・ Kiểm tra lỗi chính tả, file đính kèm trước khi gửi email 【Những điểm chú ý trong cách dùng kính ngữ】 ・ Chủ động và tích cực chào hỏi ・ Không “うん” ・ Chỉ “はい” 1 lần ・ Chọn kính ngữ phù hợp với chủ ngữ Nếu những bạn sẽ đi làm ở Nhật hoặc mới làm ở Nhật chưa lâu ghi nhớ những quy tắc trong bài viết này và bài viết Những quy tắc ứng xử cơ bản dành cho người mới đi làm_01 thì các bạn đã nắm được những quy tắc cơ bản rồi đấy. Bạn hãy chủ động và chú ý tới tác phong của bản thân để nhanh chóng nhận được sự tin tưởng của đồng nghiệp và đối tác nhé.

Trang web hỗ trợ du học sinh, thực tập sinh kỹ năng, kỹ sư

[Được hỗ trợ bởi Đại sứ quán Nhật Bản tại Việt Nam]

  • Việt Nam OK – Nhật Bản DAME_21: Đừng mặc đồ chơi bóng rổ khi chạy

    Trong văn hoá Nhật, những câu trả lời quá trực tiếp sẽ gây tổn thương và bị coi là bất lịch sự. Ngoài ra, chuyện bắt taxi ở Nhật cũng khác rất nhiều ở Việt Nam. Chúng ta cùng Kokoro tìm hiểu về việc này nhé. 〈THẠCH LONG〉 Tránh những câu trả lời trực tiếp – Mỹ đức của người Nhật Người Việt Nam chúng ta thường ít dùng cách nói mơ hồ, gián tiếp. Chúng ta bắt đầu bằng một ví dụ thế này: Hãy tưởng tượng bạn đang ngồi café với một người bạn. 2 người trò chuyện quá say sưa và bạn bắt đầu thấy đói bụng. Ở Việt Nam, sẽ là hoàn toàn bình thường nếu bạn nói thẳng với người bạn của mình rằng: “Tôi đói quá, chờ tôi đi kiếm cái gì ăn đã nhé”. Nhưng nếu ở Nhật, câu trả lời của bạn sẽ rất khác. Thường thì người Nhật sẽ nói một cách tế nhị thế này: “Ồ, có vẻ như đã đến giờ ăn tối rồi đấy nhỉ”. Bạn phải tự suy luận rằng họ bắt đầu thấy đói. Đây là cách diễn đạt vấn đề gián tiếp rất phổ biến của người Nhật Bản mà nhiều người nước ngoài ở Nhật Bản hay gặp phải. Luôn để ý tới người đối diện khi nói chuyện Những người bạn nước ngoài của tôi ở Nhật thường nói “Người Nhật thường nói vòng vo tam quốc”. Người Nhật thường sẽ không bao giờ nói huỵch toẹt ra những gì mình đang nghĩ hoặc đang cảm thấy. Do văn hóa nói gián tiếp mang nhiều ẩn ý nên người Nhật thường có những câu trả lời gián tiếp và mong đợi ở chúng ta tự hiểu câu trả lời cuối cùng. Sở dĩ người Nhật tránh cách nói trực tiếp là do văn hóa “Vừa nói chuyện vừa lưu ý tới trạng thái của người đối diện”. Ví dụ nếu nói thẳng là “Tôi đói bụng” thì đa phần người Nhật sẽ nghĩ rằng như vậy là “không để ý tới trạng thái của người đối diện mà chỉ nghĩ tới bản thân” và như vậy là ích kỷ. Để tránh bị nghĩ là ích kỷ nên tự nhiên, người ta chọn cách nói gián tiếp và coi đó là một việc làm lễ nghĩa. Khi người Nhật nói “Đến giờ ăn tối rồi nhỉ” thì câu nói này thường hàm nghĩa “Sắp tới bữa tối rồi, bạn có đi ăn cùng tôi không”. Chúng ta nên nhớ cách nói này nhé. Chuyện đi taxi ở Nhật Bản Tiếp theo là chuyện đi tắc-xi. Khi tới các bến xe ở Việt Nam, ngay khi bạn đặt chân xuống xe đã nhanh chóng bị “bao vây” bởi những lái xe taxi chào mời bạn đi xe của họ. Bạn có thể lựa chọn đi xe của hãng A thay vì hãng B, vì giá rẻ hơn, xe mới hơn, to hơn chẳng hạn. Nhưng ở Nhật, tại toàn bộ các nhà ga, sân bay, địa điểm du lịch… taxi sẽ được bố trí đỗ theo hàng lối vô cùng ngay ngắn. Những bến đỗ xe tắc-xi thường do cơ quan hành chính địa phương hoặc công ty đường sắt quản lý. Người bắt xe taxi cũng phải xếp hàng để lên xe ở những địa đón-trả khách. Xe tắc-xi và khách đi đều tuần tự đợi tới lượt mình để đón khách và lên xe. Tuy nhiên cũng có những ngoại lệ. Ví dụ người sử dụng vé tắc-xi (loại vé đi tắc-xi được chỉ định, dùng trước thanh toán sau) hoặc người có vé muốn đợi tới lúc có xe tắc-xi để có thể sử dụng vé hoặc loại tắc-xi mà họ ưa thích thì khi xếp hàng nếu chưa có loại xe đó, họ sẽ nhường chỗ cho người khác. Ngoài ra, ở những khu vực đô thị đông dân và lưu lượng giao thông lớn thì ta cũng có thể vẫy xe tắc-xi trên đường giống như ở Việt Nam. Người Nhật gọi loại tắc-xi chờ đón khách ở các nhà ga là “tắc-xi đợi khách” còn loại tắc-xi có thể vẫy trên đường là “tắc-xi lưu động”. Hình thức gọi xe tắc-xi Grab qua mạng internet như ở Việt Nam thì chưa phổ biến ở Nhật. Lý do là vì việc sử dụng xe riêng vào mục đích vận chuyển lấy tiền là hành động vi phạm pháp luật. Đa phần xe tắc-xi ở Nhật Bản đều thuộc những công ty vận hành tắc-xi, kể cả xe “tắc-xi cá nhân” cũng thuộc Hiệp hội xe Tắc-xi. Toàn bộ tắc-xi đều có gắn công tơ mét. Nếu ở cùng một khu vực và đi đoạn đường ngắn thì dù lên xe của hãng nào, giá cả cũng giống nhau. Nhưng có những công ty tắc-xi không áp dụng chế độ tăng cước phí khi đi xe vào giờ tối muộn hoặc nếu cước phí vượt quá mức độ nhất định thì phần vượt quá đó sẽ được giảm một nửa nên nhiều người Nhật khi dùng tắc-xi đi xa thường lựa chọn công ty phù hợp. Tuy nhiên một khi đã lên xe tắc-xi thì công tơ mét sẽ tính tiền rất chính xác theo đúng quy định do cơ quan hành chính cấp phép và không được mặc cả. Khi lên xe tắc-xi ở Nhật, bạn đừng ngạc nhiên khi thấy cửa xe tự mở ra nhé. Mặc dù đôi khi cũng có những loại tắc-xi mà tài xế xuống mở cửa xe cho khách. Tài xế thường đeo găng tay trắng và phương thức trả tiền rất đa dạng, từ tiền mặt đến các loại hình thanh toán qua thẻ tín dụng, thẻ nạp tiền trước… và đừng quên rằng, lái xe taxi ở Nhật không nhận tiền boa (tiền tip) nhé các bạn. “Tập thể dục” - Những điểm gì khác nhau Thoạt nhìn thì chuyện tập thể dục ở Nhật cũng khá giống so với Việt Nam: Cũng là những người chạy bộ, hít đất, đu xà… Tuy nhiên, đi sâu vào thói quen của người dân thì lại có rất nhiều điểm khác biệt thú vị. Đầu tiên là về cách nghĩ. Đối với một bộ phận người Việt thì giờ tập thể dục buổi chiều chính là thời khắc nhóm bạn tụ tập cùng nhau vận động, nói chuyện rôm rả, thậm chí là sau khi đổ chút mồ hôi thì cùng nhau đi làm cốc bia. Rủ nhau đi tập thể dục là một hoạt động diễn ra rất phổ biến ở Việt Nam. Nó thậm chí còn được coi là biểu hiện cho sự gắn kết, thân thiện của người Việt. Nhưng ở Nhật, người tập thể dục có xu hướng cá nhân hoá hoạt động này. Cũng có những nhóm thường có vài người chạy cùng nhau những về cơ bản người Nhật thường đi tập một mình. Đối với họ thì tập thể dục chỉ đơn thuần là tập thể dục mà thôi. Người Nhật dùng quần áo và giày chuyên để chạy (ảnh chụp tại Tokyo) Về trang phục cũng có sự khác biệt cực lớn. Người Việt có xu hướng chọn những bộ trang phục thoải mái nhất cho buổi tập vào cuối giờ chiều. Trang phục đi tập có thể là áo ba lỗ, quần đùi, hoặc thậm chí mặc những bộ đồ lụa ở nhà. Sự thoải mái và tiện lợi được đưa lên hàng đầu. Người Nhật không nghĩ vậy. Trong một xã hội coi trọng quy tắc TPO (Time-Place-Occasion), người Nhật có xu hướng chọn trang phục hợp với hoạt động mà họ tham gia. Dù là lúc đi làm, tham dự các sự kiện hiếu hỉ hoặc đi chơi v.v. thì người Nhật cũng đều lựa chọn trang phục phù hợp với từng dịp. Khi tập thể dụng cũng vậy. Khi chạy bộ thì mặc đồ chạy, leo núi mặc đồ leo núi, tập gym sẽ mặc đồ gym v.v. Vì vậy mà người Nhật không dùng giày dùng chơi bóng rổ khi chạy bộ hoặc giày chạy bộ thì không thể đi trên sân tennis được… Vì vậy sang tới Nhật, bạn đừng mặc bộ đồ đi đánh tennis để đi chơi bóng chày, và cũng đừng diện đồ bóng rổ để đi đá bóng nhé. Sẽ rất buồn cười đấy.

    09/09/2021

  • Việt Nam OK – Nhật Bản DAME_20: Người Nhật ngại nhìn vào mắt khi nói chuyện?

    Trong phần 20 của loạt bài Việt Nam OK Nhật Bản Dame hôm nay chúng tôi sẽ giới thiệu 3 phần: 1. Ở Nhật Bản, khi nói chuyện, nhìn thẳng vào mắt nhau không được coi là tốt? 2. Những điểm “ngạc nhiên” trong cách “hưởng tuổi già” ở Nhật và 3. Người Nhật thường ăn trưa một mình? Chỉ có người trẻ tuổi mới nhìn thẳng vào mắt nhau Do sự du nhập mạnh mẽ của văn hoá phương tây, giao tiếp bằng mắt (eye contact) ở Việt Nam được coi là một kỹ năng. Rất nhiều tài liệu chứng minh quyền lực của khả năng giao tiếp thông qua ánh mắt, dẫn tới hiện tượng nhiều bạn trẻ có xu hướng nhìn chằm chằm vào mặt hoặc mắt người đối diện khi nói chuyện và coi đó là hành động thể hiện sự tự tin. Ở Việt Nam thì không sao, cùng lắm đối phương chỉ nhắc nhẹ bạn rằng “đừng nhìn chằm chằm vào tôi nữa, mất tự nhiên lắm” mà thôi chứ không có ý gì khác. Nhưng ở Nhật thì việc nhìn chằm chằm vào người đối diện có thể được cho là “Có ý lạ”. Người Nhật ngại nhìn thẳng vào mắt nhau khi nói chuyện Người Nhật vốn coi việc nhìn lâu vào mặt người đối diện khi nói chuyện là hành vi bất lịch sự. Tất nhiên là khi nói chuyện, người Nhật cũng có nhìn vào mặt nhau, nhưng thường để ánh mắt vào “khoảng giữa mặt” hoặc vào “nút thắt ca-ra-vạt”. Vì vậy việc nhìn chằm chằm vào người đối diện đôi khi bị cho là thể hiện sự… hiếu chiến. Chuyện sẽ nghiêm trọng hơn nếu bạn là đàn ông và đối tượng bạn nhìn chằm chằm là một cô gái xinh đẹp. Dù không có tình cảm đặc biệt gì nhưng nếu bạn cứ nhìn chằm chằm vào cô gái đối diện thì sẽ bị hiểu nhầm là bạn thích người đó và có thể khiến người đó cảm thấy khó chịu và sẽ bị cho là “bất thường”. Chính vì cách suy nghĩ bám rễ sâu trong đời sống này, nên người Nhật rất ngại nhìn lâu vào mắt nhau. Tuy nhiên cùng với xu hướng toàn cầu hóa, gần đây khi hướng dẫn sinh viên đi tìm việc làm, còn có cả hướng dẫn “hãy nhìn vào mắt người đối diện khi nói chuyện” . Trong mục tiêu giáo dục môn quốc ngữ ở cấp tiểu học, Bộ Giáo dục Khoa học Nhật Bản còn đề ra mục tiêu “Nhìn vào mắt người đối diện khi nghe hoặc khi nói”. Chí ít thì nhà trường cũng cần hướng dẫn các em nhìn vào mặt người đối diện khi nói chuyện. Cách “hưởng tuổi già” của người Nhật Người Nhật thích làm việc kể cả khi đã nhiều tuổi Ở Việt Nam, rất nhiều người già đều có chung suy nghĩ rằng, tuổi già là giai đoạn hưởng thụ. Sau cả một đời người nỗ lực tích góp, chăm sóc gia đình, nhiều người khi bước vào giai đoạn “thất thập cổ lai hy” bắt đầu có xu hướng thả lỏng, hưởng thụ và muốn được hưởng thời gian vui vầy cùng con cháu. Nếu bạn đã quá quen với chuyện này tôi tin rằng bạn sẽ phải tròn mắt khi chứng kiến cách người già Nhật Bản “hưởng thụ” tuổi già: Họ… làm việc. Theo khảo sát của Bộ Nội vụ và Truyền thông Nhật Bản, lực lượng lao động từ 65 tuổi trở lên mỗi năm lại gia tăng. Năm 2020 có 9.240.000 người lao động từ 65 tuổi trở lên, chiếm hơn 13% tổng số người lao động từ 15 tuổi trở lên. Năm 2013, tức là trước khi chế độ tiếp tục tuyển dụng sau khi về hưu bắt đầu thì số người lao động trong độ tuổi này là 6.370.000. Như vậy sau 7 năm, con số này đã tăng gần 3.000.000 người. Ở siêu thị gần nhà tôi, những công việc như lau dọn nhà vệ sinh, xếp giỏ và xe đẩy, hướng dẫn xe ra vào bãi đậu...đều do một nhóm người già làm. Những bãi đậu xe thu phí ở các nhà ga lớn cũng đa phần do người lớn tuổi phụ trách. Đa phần đây là những người cao tuổi, làm việc bán thời gian. Nhóm người già này có những cụ đã trên 75 tuổi. Do con cái đã trưởng thành và tinh thần yêu lao động nên họ vẫn muốn tiếp tục làm điều gì đó để cuộc sống có ý nghĩa hơn. Tại một khách sạn trung tâm ở thành phố Fukuoka, người già chiếm tới 50% quân số của đội ngũ lau dọn. Người già nhất lên tới 78 tuổi. Họ hàng ngày vẫn làm việc từ 6-8 tiếng, vẫn vác những bao tải ga giường và vỏ gối nặng chình chịch. Thi thoảng vẫn có những cụ than đau lưng, mỏi gối, nhưng họ không bao giờ ngừng lại. Không bia rượu vào buổi trưa? “Đi ăn trưa, tranh thủ làm vài cốc không” là một trong những câu rủ rê quen thuộc nhất ở các văn phòng tại Việt Nam. Bản thân tôi cũng từng tranh thủ giờ nghỉ trưa đi làm vài cốc cho mát vào những ngày Hè nóng bức và chứng kiến không ít bạn bè, đồng nghiệp uống đến mặt đỏ tía tai rồi trở lại làm việc buổi chiều như bình thường. Ở Nhật cũng có giờ nghỉ trưa, cũng có những lời rủ rê đi ăn trưa nhưng chuyện uống vài ly bia, rượu vào giờ nghỉ trưa thì gần như không bao giờ xuất hiện. Có những trường hợp, do công việc mà 2 bên đối tác thỏa thuận cùng uống bia trong bữa trưa vừa làm việc nhưng chỉ ăn trưa thông thường thì không bao giờ uống đồ uống có cồn. Kỷ luật làm việc trong công sở của người Nhật rất nghiêm khắc, nếu đã có hơi men trong máu rồi trở lại làm việc bị coi là vi phạm đạo đức chốn công sở. Văn hoá ăn trưa giữa Việt Nam và Nhật Bản cũng rất khác biệt. Ở Việt Nam, ăn trưa tại các quán cơm văn phòng rồi làm cốc café tám chuyện là tương đối phổ biến. Tôi biết nhiều người rất tôn trọng nguyên tắc “không bao giờ ăn trưa một mình”. Ở Nhật, hình ảnh những công chức ngồi ăn đơn độc ở các công viên là rất phổ biến. Thường người Nhật cũng hay đi ăn trưa với đồng nghiệp nhưng lúc bận rộn nhiều người mua cơm hộp ở cửa hàng tiện lợi rồi ngồi ăn một mình ở công viên hoặc tại bàn làm việc rồi lập tức trở lại với công việc. Giờ nghỉ trưa ở Nhật chỉ có đúng 1 tiếng nên người Nhật không thể dề dà kéo dài thời gian nghỉ trưa được. Vậy nên nếu bạn có thói quen tận dụng giờ ăn trưa để “khề khà” thì đừng áp dụng nó ở Nhật nhé, người Nhật sẽ cảm thấy rất kỳ lạ khi bạn kéo dài một cách không hợp lý thời gian tận hưởng bữa trưa của mình.

    19/08/2021

  • Việt Nam OK – Nhật Bản DAME_19: Học sinh tiểu học ở Nhật đi một con đường đi học mỗi ngày?

    Các bạn có biết trẻ em tiểu học ở Nhật Bản mỗi khi đi học phải đi theo một đường đi đã định sẵn không? Bạn có nhận thấy rằng đường bộ ở Nhật Bản khá yên tĩnh, ít khi nghe tiếng còi xe ô tô không? Hoặc bạn đã từng gặp khó khăn khi tìm số nhà ở Nhật Bản bao giờ chưa? Chúng ta cùng tìm hiểu lý do vì sao nhé. Trẻ em đi học và tan học theo lộ trình cố định Việc đi học và tan học của trẻ con tại Nhật và Việt Nam có sự khác biệt vô cùng lớn. Ở Việt Nam, khi học trường tiểu học công lập, đa phần trẻ em sẽ được bố mẹ, ông bà đưa đón hàng ngày. Nhà trường sẽ quản lý học sinh trong khuôn viên trường, còn ra khỏi khuôn viên trường thì do gia đình quản lý. Nhưng ở Nhật thì rất khác. Đối với học sinh tiểu học, vào đầu năm học bố mẹ sẽ được nhà trường phát một tấm bản đồ và nhiệm vụ của phụ huynh là kẻ đường mà con mình sẽ đi bộ đi học và đi bộ về nhà mỗi ngày. Sau khi thống nhất với phụ huynh về lộ trình đi học và tan học thì học sinh có trách nhiệm và nghĩa vụ phải đi và về theo đúng lộ trình đó. Ngoài ra thì ở Nhật sẽ không có chuyện bố mẹ đưa đón con đi học trừ trường hợp có lý do đặc biệt. Thay vì việc đưa đón, nhiều trường áp dụng hình thức “đi học theo nhóm” từ vài em tới khoảng chục em một nhóm. Còn lúc tan học đi không cần đi theo nhóm. School Zone - Khu vực trường học Ở Việt Nam, đa phần học sinh tiểu học được cha mẹ đưa đón con cái bằng xe máy nhưng ở Nhật thì các em phải tự đi bộ tới trường. Và để đảm bảo an toàn, chính quyền thành phố sẽ cắm biển báo hoặc in xuống đường dòng chữ “School Zone”, nghĩa là “Khu vực trường học” để xe ô tô chú ý. Ngoài ra, chính quyền còn chỉ định một số ngôi nhà an toàn mà học sinh có thể chạy vào xin giúp đỡ nếu gặp tình huống ngoài ý muốn. Những ngôi nhà an toàn này sẽ được dán dòng chữ “Kodomo 110 ban no ie" bên ngoài cửa. Bấm còi để… cảm ơn Tham gia giao thông ở Việt Nam, điều quen thuộc nhất của chúng ta chính là những tiếng còi xe. Người Việt tạo nên một bản giao hưởng tiếng còi trên đường vì nhiều mục đích khác nhau, nhưng đa phần là để thông báo với xe khác và người đi bộ về sự hiện diện của mình trên đường. Nhưng ở Nhật, bạn sẽ nhận về những ánh mắt khó chịu, nếu bỗng dưng lại bấm còi. Giao thông Nhật rất ít tiếng còi, nếu không muốn nói là gần như không có. Tôi có hỏi một vài người bạn Nhật thì được biết đa phần người lái xe ở Nhật luôn đặt nặng việc nhường nhịn lẫn nhau nên ít khi bấm còi. Cũng có những lúc họ chỉ bấm còi thì đó là khi cảm thấy thực sự nguy hiểm hoặc là người lái xe hơi “ngang tàng” một chút. Có những lúc người lái xe bấm còi, nhưng đó là một tiếng còi rất ngắn và nhỏ “Pip” hoặc “Pip pip” là để cảm ơn người hoặc xe khác đã nhường đường cho mình. Một người bạn của tôi sống ở thành phố Nagasaki từng bị cảnh sát dừng xe chỉ vì lỡ tay bấm còi xin vượt hơi nhiều. Ở Nhật Bản việc cố tình xin vượt (lái xe không an toàn) và bấm còi để cố tình vượt cũng là vi phạm luật. Số nhà phức tạp Tại Hà Nội nói riêng, việc tìm địa chỉ dựa vào số nhà là tương đối dễ dàng. Ví dụ số 25 Hàng Đào, 95 Nguyễn Thái Học hay phức tạp hơn thì số 30, ngõ 200 u Cơ… Còn tại Sài Gòn thì bạn cũng chỉ cần thêm tên quận là xong.  Nhưng ở Nhật, nếu bạn không có một thiết bị kết nối Internet trong tay và định tìm nhà dựa vào số thì không đơn giản chút nào đâu nhé. Người Nhật đánh số nhà theo khu vực hoặc từng khối (block) nhà. Ví dụ sau tên khu vực có ghi địa chỉ là 1-13-22 thì con số này lần lượt có nghĩa là trong tiểu khu 1 (1-chome) sẽ có khối nhà 13 (13-banchi) và trong khối nhà 13 này sẽ có ngôi nhà số 22. Thêm một khác biệt rất lớn nữa: Ở Việt Nam, đa phần thì các con phố sẽ có số nhà liên tiếp. Ví dụ nhà số bên lẻ 1, 3, 5, 7 và bên kia đường là số chẵn 2, 4, 6, 8… Tuy nhiên, ở Nhật thì số nhà được quyết định dựa vào thời điểm căn nhà đó được xây. Và điều đó có nghĩa là có nhiều trường hợp, 2 căn nhà cạnh nhau chưa chắc đã có 2 số nhà nối tiếp theo quy luật như ở nước ta. Tuy nhiên, người Nhật lại đánh mã bưu chính cho từng khu vực và điều này rất tiện lợi để chúng ta tìm kiếm thông tin trên mạng. Chỉ cần nhập mã bưu chính của toà nhà vào ứng dụng bản đồ là tự động hệ thống sẽ tìm ra địa chỉ chính xác của toà nhà đó. Hoặc ngoài mã số bưu điện, ta viết thêm tên của tòa nhà nữa thì ứng dụng bản đồ sẽ hướng dẫn bạn dễ dàng tìm được nơi cần đến.

    08/07/2021

  • Việt Nam OK – Nhật Bản DAME_18: Vì sao người Nhật ít gọi điện cho bố mẹ?

    “Lau đũa khi đi ăn ở quán”, “Mượn điện thoại của bạn để thử game”, những việc tưởng chừng như đơn giản nhưng ở Nhật Bản có lẽ không được hoan nghênh cho lắm, so với người Việt thì người Nhật ít gọi điện cho cha mẹ. Chúng ta cùng tìm hiểu về sự khác biệt này Nhật Bản nhé. Vào quán ăn đừng lau đũa Việc dùng tờ giấy ăn lau chiếc đũa, hoặc chà xát hai chiếc đũa vào nhau để những vụn gỗ và dằm gỗ rơi ra ở Việt Nam là hoàn toàn bình thường. Chúng ta lau đũa như một thói quen diễn ra trong vô thức. Nhưng nếu sự vô thức này theo bạn sang Nhật thì coi chừng nhé. Hành động vệ sinh chiếc đũa bằng bất kỳ cách nào, đối với chủ quán ăn có thể bị coi là bất lịch sự. Tôi sẽ kể cho bạn một câu chuyện có thật 100%: Vào năm 2013, tôi và một người bạn vào một quán ramen ở Kyoto. Sau khi đưa phiếu order món cho phục vụ, chủ quán mang cho chúng tôi 2 ly trà. Vào thời điểm đó, ở Việt Nam rất thịnh xem phim Hong Kong. Trong phim Hongkong thì ly trà đó có 2 tác dụng: Hoặc dùng để uống, hoặc để thực khách nhúng chiếc đũa vào đó vệ sinh rồi dùng giấy ăn lau khô (trong các quán ăn Việt Nam thì muốn có trà uống phải mất tiền, còn trà miễn phí phần lớn để… nhúng đũa). Chúng tôi theo thói quen nhúng 2 đôi đũa vào đó rồi xin chủ quán tờ giấy ăn để lau. Đang từ hồ hởi, gương mặt chủ quán bỗng dưng sầm lại, trở nên không thoải mái. Sau một hồi do dự, chủ quán tiến về phía chúng tôi cố gắng nói bằng tiếng Anh: Chiếc đũa sạch rồi, bạn không cần vệ sinh đâu. Lúc đó tôi mới hiểu người Nhật mở quán ăn phải đáp ứng rất nhiều yêu cầu vệ sinh khắt khe. Họ rửa bát, đũa rồi hấp chúng bằng hơi nước nóng đảm bảo sạch nhất có thể, nên hành động khách lấy đũa ra lau chẳng khác nào mắng chủ quán để đũa bẩn. Họ tự ái là một chuyện, thực khách khác nhìn vào rồi xì xào mới là vấn đề. Vậy nên sang Nhật, hãy tuyệt đối tin tưởng vào sự sạch sẽ, chỉn chu của họ nhé. Ít gọi điện cho bố mẹ Bạn rời quê nhà lên thành phố học đại học hoặc đi làm, bố mẹ thì vẫn sống dưới quê. Chuyện này ở cả Việt Nam và Nhật Bản đều như nhau. Tuy nhiên, giữa người Việt và người Nhật sẽ có một khác biệt vô cùng lớn về văn hoá như sau. Ở Việt Nam, do xa nhà nên mật độ gọi điện về quê hỏi thăm bố mẹ của đa phần sinh viên hoặc lao động xa quê là rất thường xuyên. Tôi biết vài cô bạn làm thực tập sinh ở Nhật, ngày nào cũng phải gọi điện tỉ tê với mẹ cả tiếng đồng hồ. Thật ra cũng không có vấn đề gì. Nhưng nếu bạn tâm sự thói quen này với người Nhật, tôi tin chắc rằng họ sẽ rất ngạc nhiên đấy. Tại sao? Vì người Nhật xa quê rất ít khi gọi điện về cho bố mẹ. Đa phần người Nhật khi đã ra ở riêng thì thường là rất bận rộn và vì vậy ít có khi gọi điện về cho cha mẹ ở nhà. Ngược lại, cha mẹ vì lo lắng cho con cái nên thường hay gọi điện cho con. Tuy nhiên, nhiều người, nhất là nam giới trẻ, thường không kiên nhẫn nói chuyện qua điện thoại với cha mẹ nên dần dà, cha mẹ cũng giữ ý, ít gọi điện cho con cái. Để an ủi cha mẹ khỏi buồn, từ xưa người Nhật có câu: “Tayori ganai no wa yoi tayori”, nôm na là “không có tin tức gì có nghĩa là tin tốt”, nếu có gì cần thì chắc con sẽ gọi điện hoặc viết thư về thôi. Năm 2020, tôi có trải nghiệm ở homestay tại thị trấn nằm ngay cạnh núi Phú Sĩ: Fuji Yoshida. Bà chủ nhà có con đang làm việc ở tận Fukuoka và chính bà thừa nhận với tôi là “cũng không nhớ chính xác lần gần nhất con trai tôi gọi về là lúc nào, chắc là vào dịp năm mới. Nhưng nó cũng chỉ có nói “con khỏe” với lại “con bận”, thế thôi”. Điều này được chấp nhận trong văn hoá Nhật, nhưng nó hoàn toàn không đồng nghĩa với việc tình cảm gia đình của người Nhật lỏng lẻo hơn Việt Nam đâu nhé. Chẳng qua đây là văn hoá thôi. Để phòng chống tội phạm lừa đảo, nhiều người gọi điện cho cha mẹ thường xuyên hơn. Trong bối cảnh xã hội Nhật Bản đang già hóa hiện nay, nhiều người lo lắng cho cha mẹ già nên thường xuyên gọi điện hơn trước. Vì ít khi gọi điện, nên có nhiều trường hợp bọn tội phạm giả làm con cái, gọi điện để lừa người già theo kiểu “Lừa đảo Ore ore” , khiến cho các cụ tin là con cái mình đang gặp khó khăn, cần phải giúp đỡ và đã chuyển tiền cho bọn lừa đảo. Để phòng tránh hiện tượng này, trên toàn nước Nhật đều kêu gọi “Hãy tích cực gọi điện cho cha mẹ”. Đừng mượn điện thoại Ở Việt Nam, mượn điện thoại bạn bè, đồng nghiệp để thử chất lượng chụp ảnh, chơi game là điều bình thường. Tuy nhiên, bạn có thể sẽ phải trải nghiệm cảm giác bị từ chối khi ngỏ ý mượn điện thoại người Nhật đó. Đối với người Nhật thì điện thoại là vật riêng tư, và đặc biệt là có thể chứa rất nhiều thông tin cá nhân mà họ không muốn bị lộ. Kể cả bạn không tò mò đến mức chui vào album ảnh hoặc lục lọi các folder chứa thông tin trong điện thoại thì người Nhật cũng cảm thấy rất không thoải mái vì lo ngại “nhỡ người ta xem được thì sao”. Vì vậy mà rất hiếm có trường hợp mà người Nhật hỏi mượn điện thoại của người khác. Nếu bạn sống ở Nhật, bạn sẽ biết được quy tắc bất thành văn là đối với người Nhật “dù có là người trong gia đình đi chăng nữa thì cũng không xem điện thoại của người khác” và cũng “không sờ vào điện thoại của người khác”. Có một người Nhật từng kể với tôi rằng, anh ta sống chung với một người nước ngoài ở ký túc xá và để bảo vệ chiếc điện thoại của mình, anh ta thậm chí còn mang cả điện thoại vào phòng tắm.

    04/06/2021

  • Việt Nam OK – Nhật Bản DAME_17: Tại sao các công ty Nhật coi trọng những “Việc không tên”?

    Văn hóa doanh nghiệp cũng như phương thức làm việc của Nhật Bản được thế giới chú ý. Người Việt Nam mới đến làm việc ở Nhật, ban đầu không khỏi có những ngạc nhiên, bỡ ngỡ. Một trong những điểm được công ty Nhật Bản coi trọng là “Việc không tên”. Đó là những việc như thế nào? Ngoài ra, có thật sự là người Nhật “Coi trọng công việc hơn gia đình” hay không? Những “Việc không tên” Tôi có 16 năm làm việc ở Việt Nam và 3 năm gần đây làm lễ tân trong một khách sạn tại Nhật. Ở Việt Nam, ví dụ sếp ra lệnh: Thay cho chú một bình nước mới vào cây lọc nước, tôi sẽ vác bình nước mới, thay thế cái bình rỗng và thế là xong. Tôi nghĩ rằng đa phần các bạn đang đọc bài này cũng đồng ý rằng, sếp nhờ thay bình nước thì thay thôi. Ở Nhật thì khác. Không chỉ thay bình mà người làm việc đó sẽ để ý xem nước có bị tràn ra khay không, còn cốc giấy trong ống đựng hay không. Nếu nước bị lem ra khay, họ sẽ tự động đi tìm một cái khăn để lau sạch. Nếu nhìn thấy cốc giấy gần hết họ sẽ tự cho thêm vào v.v. Tôi gọi đó là những công việc không tên. Ở Nhật Bản, người được coi là “làm được việc” là người biết làm những “việc không tên” như vậy. Việc lau khay, thêm cốc giấy v.v như vậy, trước sau gì cũng có người phải làm để phục vụ khách hàng. Nếu như lúc thay bình mà không nhận ra những việc nhỏ như vậy và làm ngay thì lúc khác sếp cũng sẽ nhận ra và phải cử người khác làm. Hoặc chả may có người khách dùng mà hết cốc và góp ý… thì sếp lại phải xử lý. Thế nên nếu nhân tiện khi thay bình mà làm luôn mấy việc đó thì đỡ được cả sếp lẫn khách. Tôi cho rằng đây chính là một trong những đặc điểm tốt trong văn hóa công sở của Nhật Bản. Vậy tại sao nhiều người Nhật có ý thức như vậy? Lý do là vì do các doanh nghiệp ở Nhật thường huấn luyện nhân viên nói chung là khi làm việc, hãy luôn nghĩ “một việc này có liên quan tới một việc khác ra sao”. Ngoài ra, người Nhật có câu “Nghe một, biết mười”. Nếu việc gì cũng phải nghe chỉ thị từ 1 đến 10 mới làm thì chưa thành “người lớn” được. Chỉ cần nghe một mà học được nhiều, nghe một chỉ thị mà liên hệ được tới các việc khác để tự mình có cách xử lý mới là điều quan trọng. Đây là câu nói phổ biến tại nơi làm việc của Nhật Bản từ rất lâu đời và là một trong những yếu tố quan trọng trong văn hóa doanh nghiệp Nhật Bản hiện nay. Người Nhật coi trọng công việc hơn gia đình? “Hôm nay con em ốm, sếp cho em về sớm 2 tiếng nhé”, “Hôm nay phải đi họp phụ huynh, cho phép em đến muộn nhé”, “Hôm nay đưa mẹ đi khám, em xin nghỉ nhé” v.v Đây là những đoạn hội thoại cực kỳ phổ biến trong các công sở Việt Nam. Cá nhân tôi cũng từng xin nghỉ làm để đưa con đi nhổ răng, vì bác sĩ quen của gia đình chỉ làm trong giờ hành chính. Từ phía các lãnh đạo cơ quan, họ cũng rất vui vẻ chấp thuận và coi việc “đặt gia đình lên trên công việc” là hoàn toàn bình thường. Tuy nhiên ở Nhật, vì lý do gia đình mà nghỉ việc, đi muộn, về sớm không được coi là chuyện đương nhiên. Người làm công ăn lương ở Nhật thường nghĩ “Nếu thường xuyên đi muộn, về sớm, nghỉ việc v.v thì sẽ ảnh hưởng tới việc thăng tiến”. Trước khi phải nói với công ty thì thường người ta tự mình cố gắng giải quyết việc riêng bằng cách nhờ cha mẹ hoặc bạn bè để không làm ảnh hưởng tới công việc. Thường các công ty ở Nhật không có chuyện nghỉ việc đột xuất. Ngoài ra, cách suy nghĩ “trong thời gian đã quy định thì việc của ai người nấy phải làm” là rất phổ biến. Cho nên nếu không xong việc thì người ta phải làm thêm cho xong mới về. Có người đi làm cả vào ngày nghỉ. Việc làm thêm giờ hoặc làm việc vào ngày nghỉ như vậy có trường hợp không được trả tiền làm thêm, và được gọi là “Service zangyou” , có nghĩa là làm thêm không lương, và đây là vấn đề tồn đọng lâu năm trong các doanh nghiệp Nhật Bản. Ý thức “Coi trọng công việc hơn gia đình” đã ngự trị lâu dài trong các doanh nghiệp Nhật và là động lực cho sức mạnh cạnh tranh của Nhật, nhưng nhiều người chỉ ra rằng cần phải cân bằng trong cách nghĩ này. Trường cấp 1 của con tôi là một ví dụ mà tôi đã trực tiếp chứng kiến: Để chuẩn bị cho lễ tốt nghiệp, các giáo viên trong trường đã tình nguyện ở lại làm việc trong 2 ngày 2 đêm không về nhà. Bạn của con gái tôi có mẹ là một trong những giáo viên đó. Cô bé mới học lớp 6 nhưng đã tự giác về nhà, tự mua thức ăn tại cửa hàng tiện lợi, tự giác vệ sinh cá nhân, tự giác đi ngủ vì bố cô bé cũng làm việc tới khuya mới về nhà. Tuy nhiên, hiện nay, ngày càng nhiều người trẻ có cách suy nghĩ “Coi trọng cuộc sống riêng hơn là thăng tiến hoặc danh vọng” và điều này buộc các doanh nghiệp buộc phải thay đổi văn hóa làm việc. Chính phủ Nhật cũng thực hiện cái gọi là “Cách mạng cách làm việc” nhằm tạo điều kiện thuận lợi cho người lao động. Nhờ đó mà các doanh nghiệp cũng đang dần thay đổi ví dụ như khích lệ người lao động sử dụng ngày nghỉ phép, linh hoạt cho nhân viên nghỉ sớm v.v.

    14/05/2021

  • Việt Nam OK – Nhật Bản DAME_16: Đừng ăn uống trong những cửa hàng tiện lợi không có chỗ ngồi

    Ở Nhật, đừng thản nhiên đứng ăn uống trong các cửa hàng tiện lợi mà không biết cửa hàng đó có thể ăn uống hay không, không mang ô đã ướt vào siêu thị, trung tâm thương mại và khi cởi trần thì... đừng gọi video các bạn nhé. [THẠCH LONG] Ăn uống trong cửa hàng tiện lợi Trong khoảng 3-4 năm trở lại đây, chuỗi cửa hàng tiện lợi Circle K đã trở thành địa chỉ tụ tập quen thuộc của giới trẻ ở Việt Nam. Gần như không thời điểm nào trong ngày mà các cửa hàng Circle K vắng bóng các bạn trẻ ngồi ăn uống, nói chuyện, hút thuốc, học bài, hay thậm chí là… ngủ. Sang tới Nhật, số lượng cửa hàng tiện lợi sẽ còn nhiều gấp cả chục lần và độ tiện lợi thì cũng nâng lên vài lần. Tuy nhiên, không phải tất cả các cửa hàng tiện lợi đều cho phép bạn ăn uống hay ngồi tám chuyện trong đó. Chỉ có những cửa hàng tiện lợi có thiết kế khu ăn uống riêng biệt thì bạn mới được phép ngồi ăn một cốc mỳ tôm, nhấm nháp ly café. Còn nếu không thấy bất kỳ dấu hiệu tồn tại nào của bàn ghế thì làm ơn hãy ra khỏi cửa hàng để ăn uống nhé, đừng để nhân viên phải ra gãi đầu gãi tai nhắc “Làm ơn đừng ăn uống trong này”, ngại lắm. Thêm vào đó thì cũng không phải tất cả các cửa hàng tiện lợi ở Nhật đều cho phép bạn hút thuốc trước cửa. Nếu họ dựng gạt tàn ở góc thì hãy hút thuốc, còn nếu không thì đừng phì phèo thuốc lá trước cửa các chuỗi cửa hàng tiện lợi nhé, ảnh hưởng tới người già và trẻ nhỏ vì hút thuốc lá thụ động thì mất vui. Không mang những chiếc ô đã ướt vào cửa hàng Sống ở Việt Nam, tôi đã quá quen với việc mỗi khi trời đổ mưa là không chỉ mặt đường ướt nhẹp, mà sàn nhà của những trung tâm thương mại, siêu thị, quán ăn… cũng ướt lép nhép theo. Do hoàn cảnh khách quan nên đa phần người Việt sẽ mang cả ô ướt, thậm chí mặc nguyên áo mưa ướt sũng đi vào siêu thị hoặc trung tâm thương mại. Nhưng sang tới Nhật thì bạn phải đặc biệt chú ý tới những chiếc ô đã ướt của mình nhé. Trước cửa ra vào của gần như tất cả các trung tâm thương mại, siêu thị, quán ăn đều sẽ có những chỗ để túi nilon để bọc chiếc ô của bạn lại. Thường sẽ có 2 loại tủ treo túi nilon để bọc ô. Thô sơ thì chỉ là những chiếc túi nilon bọc ô được treo trên một cái giá để trước cửa. Bạn sẽ tự lấy một chiếc túi rồi tự cho ô vào. Còn hiện đại hơn thì là những chiếc máy cho phép bạn cắm chiếc ô vào rồi rút ra là tự động ô của bạn được bao bọc trong một lớp túi nilon. Trong trường hợp bạn không thể tìm được một chiếc túi nilon để bọc chiếc ô của mình thì cứ chịu khó tìm nhé, kiểu gì cũng sẽ nhìn thấy một thiết bị để lau khô chiếc ô ướt sũng của mình. Cho chiếc ô vào, quay đi quay lại vài lần là chiếc ô sẽ trở nên khô ráo. Đặc biệt vào mùa mưa, người Nhật còn tự trang bị cho mình những chiếc túi chuyên dụng đựng ô gấp . Bạn chỉ cần cho chiếc ô của mình vào trong, lắc vài lần để những sợi microfiber thấm hút toàn bộ nước. Những chiếc túi này ngày càng được khuyến khích sử dụng để giảm thiểu việc sử dụng túi nilon không thân thiện với môi trường. Lúc cởi trần thì… đừng gọi video Chuyện thế này: Mới đây một đồng nghiệp người Nhật của tôi nhận được video call của anh bạn Việt Nam trẻ tuổi hơn, từ Việt Nam gọi sang. Người bạn Việt Nam trước có ở Nhật, nay đã về nước và đôi khi gọi video call để kể về tình hình hiện nay với anh bạn đồng nghiệp của tôi. Anh đồng nghiệp người Nhật của tôi vui mừng nhận cuộc gọi nhưng khi nhìn thấy hình ảnh người bạn Việt Nam trong điện thoại thì ngạc nhiên quá sức. Chả là anh chàng người Việt Nam đang cởi trần gọi điện thoại. Anh bạn Nhật có nhẹ nhàng khuyên “Đừng cởi trần khi gọi điện cho người khác nhé” nhưng anh bạn Việt Nam chắc không để ý, vẫn tươi cười bắt đầu câu chuyện. Hình ảnh người bạn Việt Nam cởi trần gọi video call khiến anh bạn tôi bị… sốc nặng. Với người Nhật hoặc châu u thì tác phong và trang phục là một phần trong nghi lễ xã giao. Ở VN việc vào mùa Hè, việc nam giới có thể thoải mái mặc quần đùi, cởi trần đi ở ngoài đường thì cũng không hẳn là hiếm có. Thêm nữa, các bạn trẻ Việt Nam sống ở Nhật Bản, lúc tụ tập ăn uống với nhau trong phòng mình thì việc ở trần cũng không phải là hiếm có. Nhưng ngoài những nơi như bãi biển hay bể bơi chắc không bao giờ ta thấy cảnh mọi người cởi trần rồi nói chuyện với nhau. Khi gọi video cũng tương tự. Chúng ta hãy lưu ý khi gọi điện với người Nhật thì hãy mặc áo cho đàng hoàng, đừng ở trần mà người đối diện tưởng nhầm mình là… kẻ đang say rượu gọi điện nhé.

    07/04/2021

Đơn vị vận hành

Nhà tài trợ Bạch Kim

Đơn vị hỗ trợ

  • Đại sứ quán Nhật Bản tại Việt Nam
  • Trung tâm Giao lưu Văn hoá Nhật Bản tại Việt Nam
  • Văn phòng JNTO Hà Nội
  • Liên đoàn kinh tế vùng Kansai
  • Hội Việt Nam (JAVN)
  • Hội hỗ trợ Tomoiki Việt Nhật
  • Hiệp hội phát triển giao lưu nguồn nhân lực quốc tế

Đơn vị hợp tác

Tổ chức hỗ trợ du học sinh
Nhật Bản (JASSO)

Mạng lưới luật sư cho lao động người nước ngoài

WA.SA.Bi.

Danh mục

  • Khác biệt văn hoá

    Khác biệt văn hoá

  • Sinh hoạt - Chi phí

    Sinh hoạt - Chi phí

  • Xuất nhập cảnh - Visa

    Xuất nhập cảnh - Visa

  • Làm thêm - Xin việc

    Làm thêm - Xin việc

  • Bốn mùa - Du lịch

    Bốn mùa - Du lịch

  • Hỗ trợ người nước ngoài

    Hỗ trợ người nước ngoài

  • Cộng đồng

    Cộng đồng

  • Bí quyết học tiếng Nhật

    Bí quyết học tiếng Nhật

  • Y tế - Sức khoẻ

    Y tế - Sức khoẻ

  • Nhà hàng - Siêu thị Việt

    Nhà hàng - Siêu thị Việt

  • Thực tập kỹ năng

    Thực tập kỹ năng

  • Kỹ năng đặc định

    Kỹ năng đặc định

  • Nhân lực chất lượng cao

    Nhân lực chất lượng cao

  • Du học

    Du học

  • Phòng chống thiên tai

    Phòng chống thiên tai